Chàng trai nhìn thấy một cô nàng khá xinh trongcông viên đang đứng bên dòng sông rất thơ mộng. Chàng bèn tiến đếnđọc mấy câu thơ làm quen kiểu nho nhã khiến nàng không thể khôngtiếp chuyện chàng. Sau một hồi nói chuyện say sưa, chàng trai mới ỉôi hỏi cô gái:
- Em ơi, nói chuyện sớm giờ mà anh còn chưa đượcbiết quý danh em là gì? Nói cho anh nghe được không em?
Nàng ỏn ẻn :
- Thôi chả nói đâu, tên em nghe kỳ lắm!
- Hổng có sao đâu. Tên gì mà kỳ chớ, nói cho anhnghe đi mà, chàng năn nỉ.
- Thôi.
- Đi mà, nói đi!.
Nàng bèn cúi xuống lượm 1 cục đá lên cho chàngcoi.
- Ờ, thì là cục đá!
Nàng cãi:
- Hổng phải. Là thạch.
Đoạn nàng chỉ tay xuống dòng sông. Chàng nhanhmiệng đoán:
- Là nước. Không, thủy. Ồ, tên em là Thạch Thủy!Trời ơi, tên đẹp gần chết mà hổng chịu nói cho người ta nghe!
Nàng lắc đầu buồn buồn, liệng viên đá xuống nướcvà nói:
- Hổng phải, anh có nghe tiếng gì không? Thạchrớt xuống thủy kêu cái "tủm". Tên em là thế đó. Đã biểukỳ lắm đừng có hỏi mà.
- Em ơi, nói chuyện sớm giờ mà anh còn chưa đượcbiết quý danh em là gì? Nói cho anh nghe được không em?
Nàng ỏn ẻn :
- Thôi chả nói đâu, tên em nghe kỳ lắm!
- Hổng có sao đâu. Tên gì mà kỳ chớ, nói cho anhnghe đi mà, chàng năn nỉ.
- Thôi.
- Đi mà, nói đi!.
Nàng bèn cúi xuống lượm 1 cục đá lên cho chàngcoi.
- Ờ, thì là cục đá!
Nàng cãi:
- Hổng phải. Là thạch.
Đoạn nàng chỉ tay xuống dòng sông. Chàng nhanhmiệng đoán:
- Là nước. Không, thủy. Ồ, tên em là Thạch Thủy!Trời ơi, tên đẹp gần chết mà hổng chịu nói cho người ta nghe!
Nàng lắc đầu buồn buồn, liệng viên đá xuống nướcvà nói:
- Hổng phải, anh có nghe tiếng gì không? Thạchrớt xuống thủy kêu cái "tủm". Tên em là thế đó. Đã biểukỳ lắm đừng có hỏi mà.