tưởng jì chứ, thứ này mình nhìu lém
Gió mùa thu anh ru em ngủ.
Em ngủ rui`......anh cạy tủ anh đi!!!!
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở .
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.
Ai mua tui bán cây...si,
Si tui tốt giống cành chi chít cành.
Hễ si mà gặp Đất lành,
Là si phát triển trở thành ..siđa.
Thằng cho vay là thằng dại.
Thằng trả lại là thằng ngu!
13 điều răn dạy của mẹ
1.- Kẻ thù lớn nhất của con là nó (vợ con).
2.- Ngu dốt lớn nhất của đời con là không hiểu ra được nó.
3.- Thất bại lớn nhất của đời con là không bỏ được nó.
4.- Bi ai lớn nhất của đời con là phải sống với nó.
5.- Sai lầm lớn nhất của đời con là quyết định lấy nó.
6.- Tội lỗi lớn nhất của đời con là nghe nó.
7.- Đáng thương lớn nhất của đời con là bị nó sai khiến.
8.- Đáng khâm phục lớn nhất của đời con là con vẫn chịu được nó.
9.- Phá sản lớn nhất của đời con là cuộc đời con đã mất trong tay nó.
10.- Tài sản lớn nhất của đời con là những thứ nó đang giữ.
11.- Món nợ lớn nhất của đời con là tờ giấy ly hôn.
12.- Lễ vật lớn nhất của đời con là sự hết lòng của con với nó.
13.- Khiếm khuyết lớn nhất của đời con là con không lấy được hai vợ.
Than ôi tiếng Việt
(Chuyện có thật một trăm phần trăm-Nếu không tin mời bạn cứ việc bay đến Hungari mà kiểm tra)
Chuyện kể về một anh sinh viên người Hung sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.
Cuối đợt nghiên cứu trường ĐHQG Hà Nội tổ chức một kì thi gọi là kiểm tra trình độ của từng nghiên cứu sinh. Đề văn ra như sau:
"Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao:
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương."
Đọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái trí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anhcó mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều:
* "Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão.
* Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu:
+"la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa.
+"la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này.
* "Đà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó.
* "Thiên mụ" : đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời.|
* " Thọ" : nhiều lần (lâu)
Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ:
Trời nổi cơn bão lớn
Lao xuống tà vẹt đường
Vợ trời đánh một tiếng chuông
Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần.
Tạm thời bây nhiu thui. Khi nào rảnh pót tiếp. Jờ đi nhậu đã. bb
Gió mùa thu anh ru em ngủ.
Em ngủ rui`......anh cạy tủ anh đi!!!!
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở .
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.
Ai mua tui bán cây...si,
Si tui tốt giống cành chi chít cành.
Hễ si mà gặp Đất lành,
Là si phát triển trở thành ..siđa.
Thằng cho vay là thằng dại.
Thằng trả lại là thằng ngu!
13 điều răn dạy của mẹ
1.- Kẻ thù lớn nhất của con là nó (vợ con).
2.- Ngu dốt lớn nhất của đời con là không hiểu ra được nó.
3.- Thất bại lớn nhất của đời con là không bỏ được nó.
4.- Bi ai lớn nhất của đời con là phải sống với nó.
5.- Sai lầm lớn nhất của đời con là quyết định lấy nó.
6.- Tội lỗi lớn nhất của đời con là nghe nó.
7.- Đáng thương lớn nhất của đời con là bị nó sai khiến.
8.- Đáng khâm phục lớn nhất của đời con là con vẫn chịu được nó.
9.- Phá sản lớn nhất của đời con là cuộc đời con đã mất trong tay nó.
10.- Tài sản lớn nhất của đời con là những thứ nó đang giữ.
11.- Món nợ lớn nhất của đời con là tờ giấy ly hôn.
12.- Lễ vật lớn nhất của đời con là sự hết lòng của con với nó.
13.- Khiếm khuyết lớn nhất của đời con là con không lấy được hai vợ.
Than ôi tiếng Việt
(Chuyện có thật một trăm phần trăm-Nếu không tin mời bạn cứ việc bay đến Hungari mà kiểm tra)
Chuyện kể về một anh sinh viên người Hung sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.
Cuối đợt nghiên cứu trường ĐHQG Hà Nội tổ chức một kì thi gọi là kiểm tra trình độ của từng nghiên cứu sinh. Đề văn ra như sau:
"Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao:
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương."
Đọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái trí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anhcó mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều:
* "Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão.
* Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu:
+"la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa.
+"la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này.
* "Đà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó.
* "Thiên mụ" : đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời.|
* " Thọ" : nhiều lần (lâu)
Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ:
Trời nổi cơn bão lớn
Lao xuống tà vẹt đường
Vợ trời đánh một tiếng chuông
Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần.
Tạm thời bây nhiu thui. Khi nào rảnh pót tiếp. Jờ đi nhậu đã. bb